Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2019

GIÁ GÃ TIỀN SỬ BIẾT CƯỜI !?

Dương Quốc Việt

  

Lọt lòng bằng tiếng khóc
Ngươi đâu có biết cười
Còn phải chờ Mụ dạy
Chẳng ai dạy ngươi khóc
Mụ dạy ngươi biết cười
Gã Tiền Sử-tổ tiên ngươi
Vẻ nặng nhọc
Mặt nhăn nhó
Những bước nặng nề trên đất
Chẳng thể bay
Chẳng chạy nhanh...
Cũng nào có cái "oai linh rừng thẳm"
Sức hèn yếu
Mà lòng tham vô hạn
Thu mình toan tính-mẹo mưu
Khổ cho hắn
Cứ ngỡ mình cao cả
Thay Trời sắp đặt thế gian
Bằng chuỗi những giáo lý lọc lừa
Và từ đó
Trái đất này chịu họa
Máu chảy đầu rơi
Đầm đìa nước mắt
Thảm thay!
Giá hắn chào đời
Bằng tiếng cười
Giá hắn biết HÀI
Bóc cái vỏ ngoài giả dối
Thổi tan những đám mây mù huyễn hoặc
Thế giới này
Hẳn đã khác nay!?
____

Chiều 21/3/2019

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019

MỖI KHI "ĐI QUA VÙNG CỎ NON"

Dương Quốc Việt

Nhạc sĩ Tôn Thất Lập đã kể lại rằng: nhạc sĩ Trần Long Ẩn viết ca khúc "Đi qua vùng cỏ non", ngay trong cái đêm khi nghe tin người bạn gái đi thanh niên xung phong-xây dựng vùng kinh tế mới. Đó cũng là cái khoảng thời nghiệt ngã vào những năm cuối của thập niên 70-đầu thập niên 80 của thế kỷ 20. Và những ai có hiểu biết về thời điểm đó, hẳn sẽ dễ đồng cảm với những dòng cảm xúc dưới đây.  
____
Đã bao lần anh nghe
"Đi qua vùng cỏ non"
Sao nghẹn ngào khó thở!?
Đã bao lần lệ rơi
"Đi qua vùng nhà em,
không còn em ở đó"
"Bâng khuâng chiều ba mươi"
Sao nỗi buồn khôn tả!?
"Những dòng sông đã lâu,
không ra được biển cả"
Người ơi lệ rơi đâu
Vỏ ngôn từ che phủ!?

Cuộc chiến dài vừa qua
"Như chuyện đã viết xong"
Cảnh hoang tàn ập tới
Đâu chỉ những hố bom
Nỗi đau lòng ly tán
Đâu chỉ em lên rừng
Anh tìm đường bỏ xứ
Địch-Ta còn đâu nữa
Sao vẫn thù ghét nhau!?
"Chuyện dài của quê hương"
Bao "ngỡ" rồi lại "ngỡ"...
Xa lạ sao quê mình!?

"Đi qua vùng cỏ non"
Thấm nỗi niềm xứ sở
"Còn vượt đèo băng sông,
giữa biển trời mênh mông"
Em giờ ở nơi nao
Sao quê nhà vắng bóng?
"Đi qua vườn trẻ chơi"
Khát khao tình yêu thương
"Đi thăm người mới quen"
Thương kiếp người lận đận
"Đi qua vùng lá rơi"
Bao nỗi niềm anh mang...
_____
Hà Nội-Đêm 07/3/2019