Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

MÙA XUÂN NHỚ THI SĨ THANH HẢI

Dương Quốc Việt
Tôi xin gọi tên ông:
“Một mùa xuân nho nhỏ”.
Trầm lắng hồn thơ ông
Biết bao điều gửi gắm.
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc…
Ta làm con chim hót
Ta làm một nhành hoa
Một nốt trầm xao xuyến
Tan biến trong hoà ca…”
Tôi thầm gọi tên ông:
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời”.
Nơi xứ sở đất-người
Hàng nghìn năm cay nghiệt.
Hồn Nguyễn Du tê tái
Biển lệ tưới thân Kiều.
Hồn Nguyễn Trãi phiêu diêu
“Lệ Chi Viên” còn đó.
“Cáo Bình Ngô” là thế
Thân quân tử nát tan.
Đâu quốc hồn-quốc tuý
Đất dữ hay đất lành.
Hoa tươi hay cỏ dại
Tinh hoa mảnh đất này.
Thái bình hay loạn ly
Cùng xây hay cùng phá.
Kiến tạo gần hay xa
Dài lâu hay chộp giật.
Tự hào ư? Huyễn hoặc
Nông nổi bao kiếp người.
Nghìn năm sau vẫn thế
Cỏ dại đâu còn hoa.
______
Hà Nội- 19-2-2012-Đã đăng trong Văn đàn Việt