Thứ Hai, 21 tháng 5, 2018

KÝ ỨC VỀ NHỮNG CUỘC CHIA LY MÙA HÈ

Dương Quốc Việt
Ngày ấy còn bé lắm, khi đó tôi ở với cụ ngoại. Cụ tôi tên là Đào Diệu Huy, con gái thứ 20 của cụ Thượng Đào, một quan thượng thư triều Huế. Bởi gia đình bên ông bà nội của tôi đang gặp nạn. Mặc dù cụ rất thương quý cháu, đêm đêm cụ ôm tôi vào lòng, với chất giọng trầm buồn, kể những câu chuyện, mà tôi có thể hiểu được. Tuy thế, có vẻ như tôi sớm nhận ra thân phận và cảnh ngộ hiện tại của mình, mà chịu chơi, ít dám quấy quả cụ.
Những chiều hè tôi thường tha thẩn một mình bên góc sân, góc vườn, khi mà cụ còn bận việc gì đó, hoặc phải dỗ dành cậu em trai ngay sau tôi. Tôi làm bạn với những chiếc lông gà, lông chim. Những chiều hè gió nhẹ, tôi thường lấy những chiếc lông rất nhỏ thả lên trời theo làn gió, và dõi theo mê mải cho đến khi chúng mất hút trong không trung.
Trong ký ức tuổi thơ của tôi khi đó, dường như đấy là những cuộc chia ly, đầy nhung nhớ, những chiếc lông được thả ra từ bàn tay tôi để chúng được bay về trời. Thậm chí đôi khi trước khi thả, tôi còn ngắm những chiếc lông rất kỹ, như một người bạn thân thiết nhất, sắp rời xa tôi vĩnh viễn.
Trong cuộc đời, không biết bao nhiêu lần ký ức về những cuộc chia ly này hiện về. Khi đó, tôi như được sống lại những cảm xúc hay suy tư khôn tả về những “cuộc chia ly mùa hè” như thế.
Những chiều hè
Gió nhẹ
Bên góc vườn
Một cậu bé
Thả những chiếc lông
Bay bổng tầng không
Mắt dõi theo
Mê mải
Xốn xang
Hồn trẻ thơ
Bao cuộc chia ly
Như thế !?
Có ai hay
Những nghĩ suy
Con trẻ
Tha thẩn
Mảnh trời riêng
Thân phận
Âm thầm
Với những cuộc chia ly
Chiều tàn
Mùa hạ !?