Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019

CÓ SỐ PHẬN HAY KHÔNG?

Dương Quốc Việt

Ngày tôi độ 10 tuổi, lúc ấy đã có 5 chị em, mẹ tôi kể, hồi còn bé có một người anh họ của bà, đã lấy lá số Tử Vi, và xem cho bà, rằng: cô sau này có 6 đứa con…. Rồi kết thúc câu chuyện, mẹ tôi còn nhấn mạnh thêm-bác ấy đã chỉ rõ cỗ quan tài của bà thế này…, huyệt nằm chỗ này…, và nói với mẹ tôi-tuy cô có 6 đứa con, nhưng lúc cô chết, anh xem kỹ chỉ thấy có 5 đứa quanh huyệt. Mẹ tôi mất năm 2005, 6 chị em tôi khi đó chỉ còn 5, vì cô em út của tôi mất năm 2000. Những năm cuối đời, bà dặn tôi, mẹ sẽ mất trước bố anh, nhưng mẹ mất rồi, thì ông ấy cũng không sống thêm được bao lâu nữa, anh để ý cái quầng thâm ở chân ông ấy, chạy đến mắt cá thì ông ấy sẽ mất. Và quả thật cha tôi mất năm 2006, sau mẹ tôi chỉ khoảng 9 tháng. 

Năm 1993, là năm có nhiều sự kiện-bước ngoặt trong đời đến với tôi. Đầu năm đó, tôi chia sẻ lá số của mình với một vài bậc đàn anh biết xem Tử Vi, thì họ đều phán giống nhau rằng, năm đó tôi bị hạn nặng bởi chữ “Tang Môn” gì đó. Thế rồi, nhân một đêm rỗi, tôi mang lá số đến nhà một người bạn vong niên, để nhờ anh giải đoán kỹ lưỡng xem sao. Trước khi giải đoán, tôi nói với anh-hai anh em mình cùng xem thật kỹ, em phụ giúp cho anh những tham số, như kiểu anh là bác sĩ, còn em là bệnh nhân… Cuối cùng, nhờ xem xét lại toàn bộ những gì tôi đã trải qua, để đối chiếu với những thể hiện trên lá số, và kết hợp với bối cảnh thực tế của tôi khi đó, tôi mạnh dạn đề xuất với anh rằng, theo em chữ “Tang Môn” trong bối cảnh cụ thể của em, cần phải hiểu đó là sự chia ly, giã từ cái cũ.

Năm đó, sau khi bảo vệ thành công luận án tiến sĩ toán học, người ta đã dành cho tôi một cơ hội-thật bất ngờ: Trước hết về làm Hiệu phó Trường Cao đẳng Sư phạm Hải Hưng, và sẽ thay Cụ hiệu trưởng-chỉ còn vài tháng nữa là nghỉ hưu, rồi khi tách tỉnh tôi sẽ về làm giám đốc Sở giáo dục Hưng Yên. Nhưng tôi đã từ chối, và nhận quyết định về giảng dạy tại Khoa Toán Trường Đại học Bách khoa Hà Nội, mà không phải đắn đo gì nhiều. Và quả thật, 1993 là một năm tốt đẹp, một bước chuyển rất quan trọng đối với tôi.

Vào thời kỳ cuối những năm học cấp 3, tôi đã có trong tay những cuốn sách Tử Vi rất quý hiếm, trong đó có những bài phú nổi tiếng. Cũng gắng đọc, nhưng rất khó hiểu. Tôi tin rằng, con người có số mệnh, nhưng việc giải đoán được nó là vô cùng khó. Lúc mới biết võ vẽ, tôi cũng có xem cho một vài người bạn, cùng một vài bác hàng xóm, và cũng để lại một vài lời đồn-có vẻ khẩu phục… Nhưng rồi linh cảm như cảnh báo tôi rằng, tôi không được phép xem cho ai cả, và cũng kể từ đó, tôi không bao giờ dám bén mảng đến cái “siêu khoa học” này nữa.

Về chủ đề này, tôi còn có một kỷ niệm thú vị! Đó là vào một ngày đầu Tháng 5, 1972, chả là biết tôi có cuốn Tử Vi như đã nhắc ở trên, một bác người xã bên tầm trên tuổi cha tôi, thông qua một bạn tôi, mời tôi đến nhà. Đến nhà bác tôi vô cùng ngạc nhiên về những tấm bản đồ, những sơ đồ bác vẽ. Tai bác rất “nặng”, và là người đã từng hoạt động cách mạng nhiều năm, về nghỉ tại quê. Bác xem qua cuốn sách của tôi rồi nói-cuốn sách này có bài phú rất hay. Rồi chẳng cần biết tôi có thích nghe hay không, bác hùng hồn giảng cho tôi về lịch sử Tử Vi, và khả năng tiên tri của nó. Tiếp đến bác kéo tôi ra xem những tấm bản đồ, sơ đồ, và thuyết trình cho tôi về tương lai của Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, của Nhà nước Liên Xô, và Nước Mỹ… Tôi nghe mà choáng! Cố trấn tĩnh cho khỏi lúng túng, tôi viết ra giấy những câu hỏi để hỏi bác. Hóa ra bác đã lập lá số cho các nước này-dựa trên ngày giờ của các quốc khánh(!) Tôi nghe để biết vậy và suy ngẫm… Thế mà thấm thoát đã gần 50 năm, chắc bác đã mất từ lâu, và tôi cũng chỉ được gặp bác lần ấy.

LỜI BÀN: Tạo hóa ban cho mỗi người một số phận, như những quân bài họ được chia vậy, và chủ thể chính là người chơi bài, bằng những “quân bài định mệnh” của mình. Chẳng hạn, nếu chẳng may người ta phải nhận những quân bài xấu, nhưng nếu giỏi chơi (biết sắp xếp và nắm bắt cơ hội), thì kết quả sẽ không đến nỗi nào. Có lẽ cái gọi là “chơi bài” ở đây, phải chăng chính là những lựa chọn, mà trong lựa chọn thì luôn có chuyện may-rủi. Trong trường hợp này, gặp may hay rủi, dường như lại được chi phối bởi “nhân-quả”, “phúc-đức”. Vì thế, theo tôi, người giải đoán Tử Vi cho một cá nhân cụ thể, đều rất cần phải biết đương số có lợi thế trong “nhân-quả” và “phúc-đức” đến đâu. Phải chăng người đời thường nói: “Đức năng thắng Số” cũng còn là vì vậy!?

Có nhiều người không hề tin có số mệnh, điều này cũng không sao cả! Bởi suy cho cùng tin hay không tin “có số mệnh” đều là những niềm tin chính đáng. Cái nguy hại nhất, là tin vào những lời tiên tri dù hay hoặc dở, rồi “vận vào mình”…, nhất là khi còn trẻ, để rồi dẫn đến những ứng xử đáng tiếc trong cuộc đời(!) Còn lợi dụng “bói toán” để “nói đểu” về người khác, thì đó là một hành xử rất tệ hại, của những kẻ rất thiếu đạo đức và văn hóa, cần phải bị lên án!

17/5/2019