Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2019

TÌNH CA CỦA HOÀNG VIỆT

Dương Quốc Việt

Giữ lấy đức tin bền vững em ơi
Giữ lấy trái tim đòi sống yêu đời.

Đó là những lời nhắn nhủ người yêu phương xa của cố nhạc sĩ Hoàng Việt. trong ca khúc nổi tiếng TÌNH CA, viết vào năm 1957 của ông. 

Tôi cảm như TÌNH CA còn chất chứa cả những nỗi niềm gì đó, như luyến tiếc, thở than, mong mỏi, níu kéo, những BÃI MÍA NƯƠNG DÂU, ĐỨC TIN và TÌNH YÊU THƯƠNG CON NGƯỜI-những giá trị căn bản của ĐỜI SỐNG THIỆN LƯƠNG, trước những nguy cơ bị TƯỚC ĐOẠT, bị HỦY HOẠI. Có lẽ vì thế mà tôi tin rằng, sẽ không thể không có những giọt nước mắt khi nghe bản tình ca này.

Khỏi phải bàn nhiều về cái nghĩa cao cả của ĐỨC TIN đối với mỗi con người. Thực tế của kiếp nhân sinh đã kiểm chứng rằng, con người sẽ gặp phải bất hạnh như thế nào, khi sống KHÔNG CÓ ĐỨC TIN, hay THIẾU DỨC TIN !? 

Cũng cao cả như đức tin, TRÁI TIM YÊU ĐỜI cũng vậy. Và nếu không, thì thật bi kịch biết bao!? THÙ HẬN và VÔ CẢM của con người, cũng sẽ biến họ thành những tội đồ của đồng loại và của chính bản thân mình! 

Dường như thông qua những lời nhắn nhủ này, TÌNH CA như đã đề cập đến hai điều làm nên những giá trị căn cốt của con người, trong bất cứ hoàn cảnh nào, cũng như thời đại nào. Nó còn như những lời gửi gắm sâu xa, như góp phần thức tỉnh lương tâm mỗi người, khi nghe TÌNH CA. 

Và sẽ là gì, nếu đâu đó hủy hoại ĐỨC TIN, cũng như TÌNH YÊU THƯƠNG CON NGƯỜI VÀ CUỘC SỐNG?

Thử hỏi một xã hội sẽ ra sao, nếu những cá thể trong đó KHÔNG CÓ ĐỨC TIN, đã thế lại VÔ CẢM !? Phải chăng chỉ có thế nói đến ĐỊA NGỤC !? Và chắc sẽ còn mãi muôn đời, con người luôn phải hướng tới, phải phấn đấu, phải giữ gìn, phải giáo dưỡng, phải nhắc nhở:

Nuôi dưỡng đức tin trong cõi nhân sinh
Giáo dưỡng trái tim người sống yêu người. 

Rằng đó cũng chẳng phải là những cái giá đỡ tinh thần, giúp cho con người ta làm nên những giá trị trong cuộc sống đó sao?