Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2021

CẢM NHẬN VỀ BÓNG ĐÁ QUA KÝ ỨC TUỔI THƠ

Dương Quốc Việt

Cũng như không ít người, tuổi trẻ tôi rất mê bóng đá! Không phải chỉ là khán giả, tôi còn là cầu thủ. Quả thật trên sân cỏ lạ lắm! 

Chẳng hạn trong vai trò thủ môn, có những trận tôi bắt bóng vụng đến mức khó tin, để bóng chui qua háng, mặc dù tốc độ bóng nào có nhanh. Tôi còn xấu hổ mãi khi nhớ lại những hình ảnh vụng về đó. 

Nhưng cũng là tôi, có những trận tôi bắt dính đến mức, mà chính bản thân tôi cũng bất ngờ về mình. Thậm chí tôi còn mong được đội bạn “làm mưa, làm gió” trước khung thành, để tôi được thể hiện mình. Trong các vai cầu thủ khác cũng xảy ra tình trạng tương tự như vậy!

Ngẫm lại tôi thấy, sức mạnh của một cầu thủ trên sân, còn phụ thuộc vào “cái vận” của anh ta khi đó. Nhưng hình như, không phải là trong sự tỉnh táo, mà là sự “si mê”. Còn sức mạnh của toàn đội, chính là cái sức mạnh-trong cơn say của mỗi cá nhân được cộng hưởng. 

Tất nhiên, không phải ai, không phải lúc nào, trong cơn say, cũng có thể “xuất khẩu thành chương” như Lý Bạch. Vì vậy, trong trạng thái “si mê” của mỗi cầu thủ, để một đội bóng chơi hiệu quả, thì cần phải như thế nào, theo tôi đây chính là vấn đề muôn thuở của bóng đá. 

Cũng bởi tại tất cả những người trên sân cỏ đều là những kẻ đang say, nên bóng đá thường hay tạo nên nhiều bất ngờ và hấp dẫn. Và cũng vì thế, khi xem bóng đá, không nên nhìn nhận-phán xét các cầu thủ như những kẻ tỉnh táo, thậm chí đôi khi cả với huấn luyện viên và trọng tài cũng không ngoại lệ.